Cơn mưa cuối tháng sáu

0
27

Cơn mưa cuối tháng sáu luôn mang theo một âm điệu khác. Không phải sự dữ dội của giông mùa hạ, cũng không có sự trầm tư của mưa thu.

Những cơn mưa của cuối tháng sáu giống như tiếng thở dài của một kẻ đã đi quá nửa chặng đường mơ mộng, nhưng chưa kịp hái được một quả ngọt nào. Nó cứ rơi – như một lời an ủi, hay một lời nhắc nhở rằng: “Mọi điều rồi sẽ đến, nếu trái tim vẫn còn ấm.”

Cơn mưa cuối tháng sáu không làm dịu được những vết xước trong lòng, nhưng nó giúp tôi im lặng – và trong im lặng ấy, tôi học cách nhìn lại mình.

Tôi từng mơ được đi xa – đến những miền đất không ai biết tên, chỉ để ngồi bên người dân bản địa và nghe họ kể chuyện đời. VÀ những ước mơ làm được cái gì đó cho xã hội vẫn còn nguyên, nhưng chưa bao giờ mất đi trong tâm trí tôi, trong từng đêm thức trắng tôi mày mò học thêm kỹ năng sống hay kỹ năng sinh tồn…

Tôi không có bệ đỡ, nhưng tôi có giấc mơ. Và giấc mơ không cần xuất thân bạn là ai, cuộc sống này ai cũng có ước mơ và giấc mơ cuộc sống.

Tôi học cách chấp nhận: không phải ai cũng đi đúng hướng ngay từ đầu. Có người phải rẽ ngang. Nhưng miễn là không đứng yên, thì vẫn đang tiến bước.

Tôi học cách quý trọng những người bạn thật sự – những người không chúc mừng tôi khi thành công, mà sẵn sàng lắng nghe tôi trong đêm khuya.

Tôi học cách kiên nhẫn – không kỳ vọng phép màu, chỉ mong mỗi ngày trôi qua mình mạnh mẽ hơn hôm trước.

Tôi không còn so sánh mình với người khác quá nhiều. Tôi chỉ so mình với chính mình của một năm trước – và mỉm cười khi thấy mình đã khác.

Dù chậm, tôi vẫn tin sẽ đến được nơi mình cần đến. Không phải vì tôi đặc biệt, mà vì tôi không từ bỏ.

Cơn mưa cuối tháng sáu ngoài kia vẫn rơi. Từng giọt nước lặng lẽ ngấm vào lòng đất, tôi không ồn ào, không phô trương, không danh tiếng, nhưng có sự lặng lẽ bền bỉ và đó là điều quan trọng nhất trong tôi.

MH

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here